Hàng Tết năm nay dồi dào đa dạng hơn năm ngoái, vào bách hoá xem hoa cả mắt.
Ta phải lần lượt đi theo bố cục của cửa hàng, trước hết đến gian hàng quần áo, giày dép đã.
Tôi phải mua áo khoác nhung kẻ, quần bò, khăn quàng và bít tất cho con gái và cháu.
Cô con gái của tôi chỉ thích tự mình mua sắm quần áo, đồ trang sức và mỹ phẩm.
Vì con mắt thẩm mỹ của mỗi người một khác. Đây là quầy hàng bánh kẹo, đồ ăn khô.
Tôi mua mấy gói kẹo dừa, kẹo lạc, kẹo vừng, kẹo hoa quả và một hộp chô-cô-la.
Để tiếp khách phải mua mấy chai rượu vang đỏ, rượu trắng, bia, nước giải khát và một cân chè.
Tôi tiếp khách bằng các loại chè ngon, do đó, phải mua chè Long Tỉnh, chè Ô Long.
Các cháu thích đốt pháo lắm, nhưng bây giờ cấm đốt pháo, cho nên cũng không có pháo mà mua nữa.
Tuy cả nhà không ai hút thuốc nhưng cũng phải mua lấy vài gói thuốc lá để tiếp khách.
Tốt nhất là tiếp khách bằng hoa quả.Tại sao bà mua ít đồ ăn thế?
Vì bữa cơm đoàn tụ tối ba mươi Tết, gia đình tôi đã đặt ăn ở nhà hàng rồi.
Ăn ở hiệu ăn chắc đắt lắm nhỉ.
Không đắt lắm đâu, đặt 10 người một mâm, chỉ mất hơn 1000đồng. Ăn xong còn được hát ca-ra-ô-kê đến hết đêm giao thừa.
Thế thì sang năm, nhà mình cũng phải đặt ăn ở nhà hàng thôi.
Như vậy, ăn Tết mới thoải mái và dễ chịu.
Ta phải đi gấp đến chợ hoa để mua cây đào tươi đẹp nhất đón xuân mới.
Tôi sẽ mua chậu quất, hoa thủy tiên và đôi đèn lồng đỏ.
Còn câu đối Tết và bánh chưng nữa.
Gia đình tôi vẫn theo thường lệ truyền thống miền bắc Trung Quốc, chiều ba mươi Tết tụ tập gói bánh chẻo ăn Tết.
Cuối cùng tôi phải đặt mua một tờ tranh chữ Phúc (Phước) về nhà treo đảo ngược, để tượng trưng “Phước lành đến với mọi nhà”.