nên câu trong đoạn văn sau và xác định thành phần trung tâm của cụm từ đó:
a) Chợ họp giữa phố đã vãn từ lâu. Người về hết và tiếng ồn ào cũng
mất. Trên đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi vỏ thị, lá nhãn và lá mía. Một mùi ẩm
mốc bốc lên, hơi nóng của ban ngày lẫn mùi cát bụi quen thuộc khiến chị em
Liên tưởng là mùi riêng của đất, của quê hương này. Một vài người bán hàng
về muộn đang thu xếp hàng hóa, đòn gánh đã xỏ vào quang rồi, họ còn đứng
nói chuyện với nhau ít câu nữa. (Trích Hai đứa trẻ - Thạch Lam).
b) Một anh đi thả ống lươn, một buổi sáng tinh sương, đã thấy hắn trần
truồng và xám ngắt trong một váy đụp để bên lò gạch bỏ không, anh ta rước
lấy và đem cho một người đàn bà góa mù. Người đàn bà góa mù này bán hắn
cho một bác phó cối không con, và khi bác phó cối này chết thì hắn bơ vơ, hết
đi ở cho nhà này lại đi ở cho nhà nọ. Năm hai mươi tuổi, hắn làm canh điền
cho ông lí Kiến, bây giờ là cụ Bá Kiến ăn tiên chỉ làng. (Trích Chí Phèo- Nam
Cao).