Vị ngữ là một trong hai thành phần chính của câu, có quan hệ qua lại
với thành phần chủ ngữ, nêu lên đặc trưng hoặc quan hệ của đối tượng mà
chủ ngữ biểu thị.
Về cấu tạo, vị ngữ trong câu tiếng Việt thường có cấu tạo là từ, cụm từ
(cụm động từ, cụm tính từ,…), tiểu cú. Ví dụ:
- Mặt trời mọc.
- Tôi chợt nhớ tới cây lược ngà nhỏ.
- Trường này sân rất rộng.
Về từ loại, vị ngữ thường do động từ, cụm động từ, tính từ, cụm tính từ
đảm nhận. Trường hợp vị ngữ là danh từ, cụm danh từ thì thường đi sau từ
“là”. Ví dụ: Sách là báu vật không thể thiếu đối với mỗi người.
Về vị trí, vị ngữ thường đứng sau chủ ngữ, trừ những trường hợp cần
nhấn mạnh nội dung thông báo thì có thể đảo vị ngữ lên trước chủ ngữ. Ví dụ:
Lom khom dưới núi tiều vài chú. (Bà Huyện Thanh Quang)