5.2.2.5. Liên ngữ
Liên ngữ là thành phần biệt lập, không nằm trong cấu trúc cú pháp cơ
bản của câu, thường đứng trước nòng cốt câu, dùng để liên kết ý của câu chứa
nó với ý của câu đứng trước hoặc sau nó.
Liên ngữ thường do các từ sau đảm nhiệm: tóm lại, tuy vậy, thế mà, trái
lại, một mặt, mặt khác, nói tóm lại, cụ thể là, chẳng hạn, vả lại, nhìn chung,
thật vậy, tuy nhiên, ngược lại, vì thế,...
Ví dụ:
- Thật vậy, vấn đề này rất quan trọng.
- Vả lại, người ta thuê nhà của tôi, người ta có thể trách tôi
- Tôi mời lão hút thuốc. Nhưng lão không nghe.
Về vị trí, liên ngữ thường đứng ở đầu câu, có khi đứng sau chủ ngữ.