Đêm dài sâu thăm thẳm, ánh đèn khuya lấp lóa mập mờ
Mưa nhẹ rơi trên lá, tiếng lao xao gợi bao nỗi nhớ
Tôi biết Em vẫn đợi tôi, thế nhưng giấc mơ đã qúa xa vời
Tình yêu như gió hãy bay đi về chốn xa.
Ánh đèn khuya đã tắt, giấc ngủ sao vẫn không đến được
Bên ngoài mưa đã dứt, cớ sao Em còn xao xuyến
Giá như ta đừng quen nhau,để cho tháng năm không có ưu sầu
Cuộc tình đôi ta xin hãy trôi theo những cơn mưa.
Ngày tháng sẽ xóa những nỗi dau, đời có dẫu có những xót xa,thời gian cũng sẽ dần xa
Đời lắm lúc có trái ngang, tình dẫu đến lúc dỡ dang. Đừng buồn đau nữa làm chi...
HÃY QUÊN ĐI!!!
Đừng như bông hoa xinh tươi sớm phai trong sương mờ, bầu trời lấp lánh những vị sao...
Em hãy tin hãy tin, hãy tin vào cuộc sống, một sớm mai Em bước đi trong mùa xuân.