Chào chị, chị ăn mặc mốt thế, đi đâu đấy?
Đi ăn cưới đây, đám cưới giữa anh Trung với cô Lan ấy mà.
Tại sao đi vào giữa trưa thế này?
Ồ,vì 2đứa tổ chức theo nếp sống mới,làm tại nhà,gọi là tiệc trà mà.
Ấy, làm như thế tốt lắm, có lợi cho cả 2 bên.
Nếu tổ chức ở quán ăn lớn, ăn uống linh đình thì có người mắc nợ cả đời.
Mà người đến dự cũng méo mặt cơ đấy.
Đúng quá,tháng trước tôi buộc phải đi dự 2 đám cưới,thế là “phong bao” mất đứt 200.000đồng, đứt cả ruột.
Hàng năm, tôi cũng bị những thiếp “song hỹ” ấy làm cho tiến thoái lưỡng nan.
Có lần tôi thấy chú rể bị ép uống nhiều quá, nằm lăn ra mà nôn, tội thật.
Cũng có vị khách mượn có “chất men” vào bụng mà tuôn ra toàn lời bóng gió.
Thế thì phá hết bầu không khí vui mừng của lễ cưới rồi.
Nghe nói, có một số vùng nông thôn khôi phục lại các tục lệ cưới xin cũ.
Từ ăn hỏi, đình hôn đến lễ thành hôn, phải tốn kém nhiều lắm.
Có nơi phải mời cả thôn đến ăn liên hoan lễ tân hôn hàng 2-3 ngày.
Cũng có nơi, nhà gái đòi đủ thứ đồ điện gia đình mới được thành hôn.
Nếu cứ đua đòi phát triển thì hậu quả nghiêm trọng đấy.
Mong rằng, ta sẽ xoá bỏ những tục lệ xấu đó.
Thế thì con cháu ta được nhờ.
Tôi tin chắc điều này sẽ được thục hiện.