Dượng Vernon hỏi:
"Mấy con chó ở nhà gởi ai trông coi hả Marge?"
Cô Marge nổ ngay bằng giọng oang oang:
"Ôi, em nhờ ngài Đại Tá Fubster quản lý chúng dùm em. Bây giờ ổng về hưu rồi, thành ra có công chuyện cho ổng làm thì tốt cho ổng thôi. Nhưng mà em không thể nào bỏ mặc con Ripper già này ở nhà được. Nó mà xa em thì nó tiều tụy héo hon đi mất."
Ripper lại bắt đầu gầm gừ khi Harry ngồi xuống. Chính điều này hướng sự chú ý của cô Marge về phía Harry, lần đầu tiên kể từ khi cô đến. Cô nói to như sủa:
"Sao? Mày vẫn còn ở đây à?"
Harry đáp:
"Dạ."
Cô Marge gầm lên:
"Đừng có nói tiếng "dạ" bằng cái giọng vô ơn đó! Anh Vernon và chị Petunia đã tử tế biết bao khi dung chứa mày. Tao thì không đời nào làm vậy. Nếu hồi đó mày mà bị bỏ ở ngưỡng cửa nhà tao, thì chắc chắn mày đã bị tống thẳng vô trại mồ côi rồi."