Dượng Vernon chụp lấy một chân của cô Marge, cố hết sức kéo cô trở xuống. Ông gào:
"KHÔNG!"
Nhưng dượng Vernon gần như bị nhấc bổng lên khỏi sàn nhà. Con Ripper hiểu nhầm tình huống, nhảy chồm tới và cắm phập hàm răng nhọn của nó vô ống chân của dượng Vernon.
Harry vọt ra khỏi phòng ăn trước khi bị bất kỳ ai chặn lại. Nó đi thẳng tới cái phòng xép dưới chân cầu thang. Nó vừa tới nơi, cánh cửa căn phòng xép liền mở bung ra một cách huyền bí.
Trong vài giây, nó đã kéo được cái rương của mình ra tới cửa trước. Rồi nó vọt lên lầu, chui tọt xuống dưới gầm giường, nạy tấm ván lót sàn lỏng lẻo ra, tóm cái áo gối đựng đầy sách vở và bài tập cùng đống quà sinh nhật. Xong nó quành trở ra, túm lấy cái lồng trống trơn của con Hedwig, phóng xuống cầu thang, tới bên cái rương, vừa lúc dượng Vernon lao ra khỏi phòng ăn với cái ống quần rách đầm đìa máu. Dượng gào:
"TRỞ LẠI ĐÂY! TRỞ LẠI LÀM CHO CÔ ẤY BÌNH THƯỜNG LẠI NGAY!"
Nhưng cơn thịnh nộ liều mạng đã làm cho Harry không còn biết gì nữa. Nó đá cái rương cho mở bật nắp ra, rút ra cây đũa phép và chĩa vào dượng Vernon:
"Cổ đáng bị như vậy!"