Một giọng nói vang lên:
"Cháu đây rồi, Harry."
Trước khi Harry quay đầu lại, nó đã cảm thấy một bàn tay đặt lên vai mình. Cùng lúc, Stan hét toáng lên:
"Chèn ơi! Anh Ernie lại đây mà coi! Lại đây coi nè, anh Ernie!"
Harry ngước nhìn lên chủ nhân của bàn tay đang đặt trên vai mình. Nó bỗng có cảm giác như vừa bị một xô nước đá xối xuống gan ruột: nó đụng đầu ngay chính ông Bộ trưởng Pháp thuật - ông Cornellius Fudge.
Stan đã nhảy xuống lề đường, đứng cạnh họ. Anh ta háo hức hỏi:
"Thưa ông Bộ trưởng, ông vừa gọi Neville là gì?"
Ông Cornelius Fudge là một người đàn ông nhỏ con nhưng béo tốt, mặc một cái áo khoác dài có sọc nhỏ. Trông ông ta có vẻ lạnh cóng và kiệt sức. Ông nói bằng giọng nghiêm trang: