Ông kéo cho thẳng hai ống quần của bộ đồ xanh ve chai mà ông đang mặc, và ngồi xuống đối diện Harry.
"Cậu Harry à, tôi là Cornelius Fudge, Bộ trưởng Pháp thuật."
Dĩ nhiên là Harry đã biết điều này rồi. Nó đã nhìn thấy ông Cornelius Fudge một lần, trước đây, nhưng lúc đó nó đang khoác tấm Áo khoác Tàng hình nên ông Cornelius Fudge không thể nhìn thấy nó, và do đó ông không biết là nó biết ông.
Ông Tom chủ quán lại tái xuất hiện, đeo một tấm tạp dề bên ngoài cái áo ngủ, tay bưng một khay trà và bánh xốp. Ông đặt cái khay trên bàn, giữa Harry và ông Cornelius Fudge, rồi ông đi ra khỏi phòng, khép cánh cửa lại.
Ông Cornelius Fudge rót trà vô tách và nói:
"Vậy đó, Harry. Cậu làm cho tất cả chúng tôi lo sốt vó lên; tôi không ngại gì mà nói với cậu điều này. Cậu chạy trốn khỏi nhà dì dượng cậu như vậy đó! Tôi bắt đầu lo là... nhưng mà thôi, cậu đã
an toàn, đó mới là điều quan trọng."
Ông Cornelius Fudge trét bơ lên một miếng bánh xốp cho mình, và đẩy cái dĩa về phía Harry:
"Ăn đi, Harry. Trông cậu đờ đẫn cả người rồi. Bây giờ thì thế này... Cậu sẽ vui mừng mà nghe tin này: chúng tôi đã giải quyết xong tai nạn không may đã làm trương phình cô Marge Dursley.
Hai chuyên viên của bộ phận Vãn hồi Tai nạn Pháp thuật đã được đặc phái đến đường Privet Drive cách đây vài tiếng đồng hồ. Cô Marge đã được châm xì hơi và điều chỉnh lại trí nhớ. Cô sẽ không nhớ gì hết về tai nạn vừa xảy ra. Vậy đó, và không có di hại gì cả."