Ông Tom cười hì hì:
"Cậu có một con cú thiệt là thông minh. Cậu vừa đến được năm phút là nó cũng bay đến. Cậu đừng có ngại gọi tôi nhé, cậu Potter, nếu cậu thấy cần bất cứ điều gì."
Ông cúi chào lần nữa rồi đi ra.
Harry ngồi yên trên giường một lúc lâu, vuốt ve con Hedwig một cách lơ đãng. Bầu trời bên ngoài cửa sổ đang nhanh chóng đổi từ màu xanh nhung thăm thẳm sang màu xám thép lạnh tanh, và rồi một cách ung dung từ tốn, những tia nắng hồng ửng chuyển thành màu vàng kim.
Harry thật khó mà tin được nó chỉ vừa mới rời ngôi nhà trên đường Privet Drive cách đây vài tiếng đồng hồ. Và nó không bị đuổi học. Và từ hôm nay nó sẽ hưởng trọn hai tuần lễ hoàn toàn không bị gia đình Dursley hành hạ.
Nó ngáp một cái, nói với Hedwig:
"Tao vừa qua một đêm quái đản chưa từng thấy, Hedwig à."
Nó nằm lăn xuống đống gối chăn, không buồn tháo cặp mắt kiếng ra, nhắm mắt ngủ luôn.