Harry nhận miếng sôcôla nhưng không ăn. Nó hỏi giáo sư Lupin:
"Cái đó là cái gì vậy thầy?"
Giáo sư Lupin phân phát tiếp sôcôla cho những người khác, thản nhiên trả lời:
"Một giám ngục. Một trong những giám ngục Azkaban."
Mọi người tròn mắt nhìn sững giáo sư. Ông vò miếng giấy gói sôcôla lại rồi nhét nó vô túi áo.
Ông nhắc lại:
"Ăn đi! Ăn vô là thấy đỡ lắm. Tôi phải đi gặp người lái tàu một lát. Xin lỗi nhé..."
Giáo sư sải bước ngang qua chỗ Harry, rồi biến mất trong hành lang.
Hermione nhìn Harry hết sức lo lắng. Cô bé ân cần hỏi:
"Bồ có chắc là bồ không sao chớ, Harry?"
Harry lau mồ hôi vẫn đổ hột trên trán, trên mặt:
"Mình không hiểu, chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"Ờ... cái... viên giám ngục Azkaban đó... đứng đằng kia nhìn quanh... tức là mình nghĩ hắn nhìn quanh, chứ mình cũng không nhìn thấy mặt hắn... còn bồ thì... bồ..."