Cả hai đứa đều mở sách đến trang 5 và 6. Ron nói:
"Đây rồi. Bồ thấy cái gì ở trong tách trà của mình?"
Harry đáp:
"Một mớ chèm nhẹp màu nâu."
Một làn khói tỏa mùi nồng nặc trong căn phòng chợt khiến cho Harry thấy buồn ngủ và đờ đẫn đi. Tiếng giáo sư Trelawney kêu gọi sau làn khói trà mờ mịt:
"Các trò hãy mở rộng đầu óc ra, hãy để cho mắt của mình nhìn xuyên qua cõi trần tục!"
Harry cố gắng tập trung. Sau khi tham khảo cuốn Vén Màn Tương Lai, nó nói:
"Đúng rồi, bồ có một dấu thập hơi lung lay... nghĩa là bồ sắp phải trải qua "thử thách và đau khổ" - xin lỗi nghe - nhưng có một dấu hiệu có thể là mặt trời. Để coi... nó có nghĩa là "hạnh phúc lớn"... vậy là bồ sắp phải chịu đau khổ nhưng mà sẽ rất vui..."
Ron nói:
"Theo ý mình thì bồ cần phải đi kiểm tra lại cái Nội Nhãn của bồ."
Cả hai đứa phải nén tiếng cười của mình lại vì giáo sư Trelawney đang nhìn trừng trừng về phía tụi nó.
"Bây giờ đến phiên mình..."
Ron ngó vô cái tách của Harry, trán nó nhăn lại ra điều suy tư dữ lắm.
"Có một đốm tròn hơi giống một cái nón trái dưa. Không chừng bồ sắp làm việc cho Bộ Pháp Thuật..."
Nó xoay tách trà để nhìn ngược lại.
"Nhưng mà nhìn như vầy thì nó giống một trái sồi hơn... cái gì vậy ta?"
Ron dò cuốn Vén Màn Tương Lai.
"Vàng trời cho bất ngờ." Tuyệt cú mèo. Bồ có thể cho mình mượn một ít chứ? Ở đây còn có cái gì nữa nè."