"Nhưng nếu nhìn từ chỗ này thì lại giống một con lừa hơn."
Harry thấy chính mình cũng ngạc nhiên. Bây giờ không ai có vẻ muốn nhìn nó cả. Nó nói:
"Chừng nào cô và các bạn mới quyết định xong là tôi có sắp chết hay không?"
Giáo sư Trelawney lên tiếng, bằng giọng nói mơ hồ nhứt của bà:
"Tôi cho là chúng ta nên ngưng bài học ngày hôm nay ở đây. Vâng... Làm ơn trả lại đồ đạc về đúng chỗ..."
Cả lớp lặng lẽ mang mấy cái tách đem trả lại cho giáo sư Trelawney và thu dọn sách vở vô cặp.
Ngay đến Ron cũng tránh ánh mắt của Harry.
Giáo sư Trelawney nói một cách yếu ớt:
"Hẹn đến khi chúng ta gặp lại, phúc lành cho các trò. Ôi, con yêu quí ơi..."
Giáo sư chỉ vào Neville:
"Lần sau con sẽ trễ, cho nên con hãy cố gắng chăm hơn để theo cho kịp."
Harry, Ron và Hermione trèo xuống cái thang dây của giáo sư Trelawney rồi xuống cái cầu thang xoắn, trong im lặng, rồi cùng đi đến lớp Biến của giáo sư McGonagall. Tụi nó mất nhiều thì giờ tìm phòng học đến nỗi mặc dù đã rời lớp học Tiên tri khá sớm, mà khi bước vào phòng học môn Biến, thì cũng vừa lúc vào tiết học mới.
Harry chọn một cái ghế cuối phòng học, có cảm giác như thể nó đang ngồi ở một vị trí được chiếu sáng tập trung; cả lớp hình như cứ phóng những cái liếc trộm về phía nó, như thể nó sắp ngã lăn ra chết bất cứ lúc nào. Harry hầu như không nghe giáo sư McGonagall giảng được điều gì về Amimagi - những phù thủy có khả năng biến thành thú vật theo ý muốn. Nó thậm chí cũng không nhìn khi giáo sư McGonagall tự biến mình thành một con mèo mướp còn dấu mắt kiến quanh đôi mắt ngay trước mặt bọn trẻ.