Kẹ trở vô cái lồng ràng rịt kín mít. Một lần nữa, Ông Kẹ đã lại biến thành một trái cầu bạc.
Thầy Lupin sải bước đến chỗ Harry đang ngồi, thầy nói:
-- Xuất sắc! Giỏi lắm đó, Harry! Mới làm mà được như vậy là cừ lắm đó con!
-- Mình có thể thực hành một lần nữa không thầy? Một lần nữa mà thôi.
Thầy Lupin cương quyết:
-- Bây giờ thì không được. Một buổi tối mà con học được nhiêu đó là đủ rồi. Đây...
Thầy đưa cho Harry một phong sô cô la bự chảng loại ngon nhứt của tiệm Công tước Mật.
-- Ăn hết đi con, chứ không thì bà Pomfrey lại nhằn thầy đến thấu xương luôn ấy. Tuần sau cũng
Harry đáp:
-- Dạ.