-- Vậy hả?
Trông Ron có vẻ hơi cụt hứng.
Khi bước chân vào căn chòi của lão Hagrid, cái mà hai đứa nhỏ nhìn thấy trước tiên là con Bằng Mã Buckbeak. Nó đang nằm dài trên tấm chăn bông chắp vá của lão Hagrid, đôi cánh bành ki tô của nó xếp lại bên mình, và nó đang thưởng thức một dĩa to tướng đựng món chồn sương ngoẻo. Ngoảnh nhìn sang chỗ khác để khỏi phải thấy cảnh tượng chẳng mấy thú vị đó, Harry lại nhìn thấy bộ com-lê vĩ đại màu nâu đầy lông và cái cà vạt màu vàng và cam khủng khiếp được treo trên đầu cánh cửa tủ của lão Hagrid. Harry hỏi:
-- Bộ đồ vía đó để làm gì vậy bác Hagrid?
Lão Hagrid nói:
-- Vụ án của Buckbeak kháng lại Ủy ban Giải trừ Sinh vật Nguy hiểm sẽ ra tòa vào thứ sáu này.
Nó với bác phải cùng đi Luân Đôn với nhau. Bác đã đặt mua hai vé trên chuyến xe đò Hiệp sĩ...
Harry cảm thấy thắt lòng một mặc cảm tội lỗi. Nó hầu như quên béng đi rằng vụ án Buckbeak đã cận kề, và căn cứ vào vẻ mặt khổ sở của Ron, nó biết chắc Ron cũng đang có cảm giác như nó. Hai đứa nó đã quên mất lời hứa giúp lão Hagrid chuẩn bị biện hộ cho Buckbeak; vụ cây chổi thần Tia Chớp đã xóa sạch vụ Buckbeak ra khỏi đầu tụi nó.