-- Để bác dẫn các cháu đi ra lối sau.
Tụi nó đi theo lão đi qua cánh cửa mở ra khu vườn. Harry có một cảm giác không thực rất lạ lùng, và nó càng cảm thấy hư ảo hơn nữa khi nhìn thấy con Buckbeak cách đó vài thước, bị cột vô một cái cây đằng sau vườn bí rợ của lão Hagrid. Buckbeak dường như cũng biết chuyện gì đó đang xảy ra. Nó cứ xoay cái đầu nhọn của nó hết sang bên này đến bên kia, và dẫm chân xuống đất một cách lo lắng. Hagrid nói dịu dàng:
-- Không sao đâu, Buckbeak. Không sao đâu...
Lão quay sang Harry, Ron và Hermione bảo:
-- Đi đi. Đi mau đi.
Nhưng cả ba đứa đều không nhúc nhích.
-- Bác Hagrid, tụi cháu không thể...