Ron cúi xuống, cố gắng giữ Scrabbers trong túi áo, nhưng con chuột đang trở nên cáu tiết, kêu
-- Scrabbers! Tao đây mà! Đồ ngu, tao là Ron đây!
Cánh cửa sau lưng tụi nó mở ra, và tiếng người cũng vọng ra. Hermione thổn thức:
-- Ôi Ron ơi, làm ơn đi đi mà. Họ sắp hành hình rồi, mình không thể nào chịu đựng nổi đâu!
-- Ừ thì đi! Scrabbers, nằm yên coi...
Tụi nó đi tới trước; Harry, cũng như Hermione, cố gắng không nghe những tiếng om sòm vọng
-- Mình không thể nào giữ được nó... Scrabbers, im đi, mọi người sẽ nghe thấy chúng ta đó!
Con chuột vẫn kêu chít chít như điên, nhưng cũng không đủ to để át tiếng người xao xác vọng