- Vả lại thiên hạ còn chán vạn người cơ cực điêu đứng hơn ta, mà họ vẫn mong có ngày mở mày mở mặt; ta được như thế này cũng chưa đến nỗi nào vậy ta không được hủy cái thân ta đi.
Hai Liên muốn nói nữa thì Bính hổn hển ngắt lời:
- Nhưng cứ ở đây cho đến ngày trọn đời sao?
Hai Liên ái ngại; cau mày ngẫm nghĩ một lát rồi bảo Bính:
- Chị muốn rời bỏ chốn này lắm phải không? Thôi được, chị chịu khó nấn ná ít lâu nữa để em thuốc thang cho, khi nào thật khỏe mạnh em sẽ đánh mối giúp chị một người có thể xé giấy(1) lấy chị, hoặc em sẽ giúp chị