- Con chết rồi?
- Mà con giai mình ạ.
- Thằng "lỏi" à?
- Phải, thế có đau đớn không?
Năm bứt rứt một cách lạ thường, lặng đi một lúc rồi lắc đầu:
- Thôi! Chẳng may chết con này thì rồi đẻ con khác. Mình đừng buồn phiền
Bính lại thấy tâm trí tối tăm rời rã, Bính thẫn thờ đi bên Năm không nói nữa.
Về đến nhà Bính gieo mình xuống giường, còn Năm ngồi cạnh Bính, cau
- Ô kìa! Cái diềm màn đỏ đâu rồi?