- Kìa chị, thế này mà chị dám khoe một mình nhà chị có thôi.
Hắn vừa nói vừa kéo Bính đến chỗ người có ví tiền ngồi, trỏ một bức tranh
- Đấy, cũng chim, cũng hổ, cũng cây cổ thụ, cũng là "anh hùng tương ngộ"
Năm Sài Gòn chạy lại hỏi:
- Đâu nào? Nhấc ra cho tôi xem tí nào.
Nhanh như cắt, Tư-lập-lơ đứng lùi về đằng sau chừa lối cho Năm bước vào.
Cái ba-đờ-suy vắt trên ghế bị Tư che lấp đi... Tinh mắt đến đâu người kia