Đồng hồ treo trên tường điểm mười hai tiếng. Đêm khuya rồi. Bính suốt
ngày chạy vạy, mệt nhọc cố nhắm mắt ngủ, nhưng hai mi mắt cứ khô cứng
đi, tâm trí càng sôi nổi không biết bao nhiêu lo buồn. Lúc nguy biến này
Bính không xoay được trăm bạc chạy cho bố mẹ, để bố mẹ bị tù tội, mất hết
nhà cửa vườn đất, thì đời Bính còn là khổ, còn là nhiều tai tiếng. Bố mẹ Bính
sẽ oán giận Bính mãi mãi, sẽ hờn dỗi suốt đời vì đinh ninh con mình dư dật
nhưng tiếc cha, tiếc mẹ. Cái cảnh lao tù nhục nhã kia, cái cảnh không nhà
không cửa, không một tấc đất cày cuốc nuôi thân kia thế nào chả lôi kéo cha
mẹ Bính vào cảnh đôi rét, rồi cả thằng Cun cũng vì Bính mà khổ sở, cơ cực
vô cùng. Nó sẽ là cái đích để cho cha mẹ Bính sỉa sói băm vằm những khi
giận dữ.