- Đúng thế, chứ còn chắc với chả chắc gì! ấy là nó còn quấn phu la che đi
nhiều dấu dao nữa, nhưng nhìn đến cặp mắt nó thì lại thấy dữ hơn. Thôi mợ
nó quạt màn đi ngủ, khuya rồi. Vừa nói hắn vừa chỉ ra ngoài trời đã lặng,
sương đã xuống mịt mùng.
Mười một giờ...
Mười hai giờ...
Gần hai giờ thì ánh trắng hơi chếch chếch về phía tây, chiếu qua khung cửa
kéo một vệt sáng dài lên bức tường trắng đục của gian xà lim vắng vẻ.