sở hơn hết mọi lần. Năm vội đứng dậy, vuơn vai thở hắt ra một cái thật mạnh, đóng lại cúc áo đoạn đi đi lại lại trên sàn xi măng để tránh và quên
những ý tưởng tối tăm ghê sợ. Song những bước ngắn ngủi quanh quần chỉ
càng làm cho hai ống chân Năm rã rời, trí não Năm rối beng, và khung ngực
lép kẹp thêm chói tức dưới làn không khí lạnh lẽo nặng nề.
Xà lim của sở mật thám Nam Định mãi bây giờ mới khiến Năm rùng rợn.
Những chấn song sắt to bằng cổ tay, những bức tường dày quét hắn ín đen sì,
những cùm sắt chắc nịch của xà lim A, xà lim B, xà lim Lô cốt trong Hỏa lò
Hà Nội cũng không đáng khiếp sợ bằng những bức tường xi măng nhẵn
bóng của xà lim sở mật thám Nam Định này in ánh trăng xanh trong xanh
bóng.