Bính ngước mắt ai oán trông Năm ngồi phía trên. Toàn thân Năm bỗng rung
chuyển. Từ từ ở khóe mắt Năm nước mắt cũng chảy ra, long lanh.
Năm khóc nhưng không có tiếng. Môi Năm càng mím chặt. Những giọt
nước mắt nóng ấy theo nhau rớt đúng xuống bàn tay đương nhức nhói, Bính
lạnh dợi hẳn đi. Sự đau đớn của Bính như biến mất với cả những gian nguy
vừa qua.
Gần đến ga Đặng Xá, trên chuyến xe chạy suốt Hà Nội Vinh, Bính vừa nhấc
chiếc va li của một người khách ra ngoài đầu toa thì Năm Sài Gòn ở đâu
chạy lại giằng lấy. Cùng lúc hai bóng người mật thám to béo vụt tới. Năm
Sài Gòn liền nắm tay Bính, cả hai lao người xuống đường...