- Thôi không thèm nói với cô nữa. Khéo mèo!
Bính ra dáng bẽn lẽn, lùi lũi về chỗ ngồi. Một lúc sau, cả tàu bớt nhao nhao
bàn về chuyện ông lái già mất hai chục bạc, Tám Bính đã thoắt xuống ga
Đình dù với cái đẫy tiền của anh chàng nọ, và để lại trong trí nhớ anh một
bài học về sự đứng đắn trên đường trường đáng giá cũng non hai mươi đồng.
... Trời tối âm u, gió càng rít mạnh, mưa thêm mau và nặng hạt. Vùng quê
mênh mông dần chìm hẳn trong sương mờ mịt. Một bóng người từ đầu toa
đằng kia đi tới, Bính ngẩng đầu khẽ gọi: