uống đi, vui đi, kẻo ít lâu nữa hết tết, xuân hết, chúng ta có muốn cũng chẳng
làm sao có được cái ngày thư thả ấm cúng này mà ăn uống say sưa.
Chín Hiếc gật gật, nói theo:
- Phải đấy! Anh Năm nói phải đấy. Chỉ đến mùng mười hay mười rằm chúng
mình lại xuôi ngược, nay Nam Định, mai Hải Phòng, ngày kia Hà Nội, lo
cuống vó vì "làm tiền" vì "cớm" vì hỏa lò. Vậy được những lúc rỗi rãi này
tội gì ta không nốc rượu cho túy lúy càn khôn.