hiền từ, song không thể nào gần được đứa bé. Năm đã phải giật mình vì câu
nói: "Để hở thế này thì chó nó đớp mất còn gì!". Khi người đàn bà đó cầm
chân thằng bé kéo ra, kéo vào, vừa cười ròn rã.
Chắc đứa bé được nâng niu, tẩm bổ cực kỳ sung sướng nên nước da nó mới
trắng hồng, chân tay mới bự bẫm đến như thế. Đem ví với trứng gà hay với
bột nặn thì trứng gà và bột nặn còn kém. Thảo nào nó chừng lên năm lên sáu,
đang tuổi chạy nhảy, nhưng người đàn bà cứ quấn quít lấy nó, chẳng rời nó
một giây.