ấy cái nữa, giằng lấy đứa bé xong lao mình xuống sông. Người đàn bà kêu
thất thanh. Hành khách xô lại. Họ ngơ ngác trông hút theo khoảng sông rộng
mờ mịt hai bóng người nhấp nhô trên đợt sóng mỗi lúc một xa, rồi biến mất.
Người đàn bà kêu khóc thảm thiết, vật vã mình mẩy. Mọi người đều bàn tán
ầm ỹ cả tàu. Riêng có một người vận âu phục đứng cạnh mẹ đứa bé độ vài
sải tay là không nói nửa nhời. Y tựa lưng cạnh sườn tàu, cau mày lẳng lặng.
Trước còn một hình ảnh mờ mờ hiện trong trí tưởng y sau cả một thân thể
béo lùn với khuôn mặt sắt siu rám nắng chằng chịt những vết sẹo dao chém
hiện ra rõ trước mặt y.