đạp mạnh tay vào Bính vào cái vòng sắt và trừng nhìn Bính, nghiến răng nói:
- Gớm thật!... Con này gớm thật.
Bính cúi đầu run rẩy, Người ấy lại dằn tiếng:
- Chuyến này rồi tao được xem đời mày... Và mày được biết tao!
Chính là người mật thám lấy Bính làm lẽ, cách đây ba năm đã đưa ngót trăm
đồng để Bính nộp phạt cho bố mẹ, tuy đã ba năm, nhưng Bính vẫn còn nhớ
rõ... Bính nhớ rõ và càng nhớ rõ bao nhiêu, trí tưởng Bính càng như rỉ máu
ra bấy nhiêu. Rùng mình, Bính quay mặt nhanh về phía đứa con. Mắt Bính
lại hoa lên. Bính giật phắt cái xích sắt trong tay người chồng mật thám, rồi
chạy đến ôm chầm lấy đứa bé, khóc nức nở.