trong khi bàn tay run run đặt lên cái nắm cửa:
— Nhỏ Julianne Tuyết Phương đã chết! Xác của nó đã đưa về nhà quàn
hồi sáng sớm nay. Con phải đến đó ngay lập tức! Tội nghiệp quá mẹ ơi!
Nghe tin chẳng lành, mẹ nàng sửng sốt đến muốn sụm cả đôi chân,
không kịp hỏi thêm con điều gì, đưa nhanh tay vịn lấy cái tựa ghế gần đó cho
khỏi ngã, trong khi Tâm Giao đi như bay như biến ra chiếc xe của nàng đậu
trên driveway ở sân nhà. Những người còn lại, không ai giữ được bình tĩnh
để tiếp tục bữa ăn sáng thường lệ cuối tuần.