vẫn còn phải tụng niệm mãi cho Tuyết Phương. Con quên Tuyết Phương đã
chết bất đắc kỳ tử trong một hoàn cảnh quá bi thương hay sao?
Gương mặt Tâm Giao tự nhiên tối sầm lại như chính nàng đang mang
nặng một nỗi buồn. Mẹ nàng nhìn dáng con với vẻ ái ngại, tiếp tục nói như
cố tình giải thích cho một người khác:
— Con cũng biết Tuyết Phương đã vô tình gánh lấy một cái chết đầy oan
khiên và bất ngờ. Tội nghiệp cho cô ấy biết là chừng nào. Ai mà giữ được
cho lòng khỏi vương mang thương xót. Ngay chính Tuyết Phương cũng
không thể đành đoạn lìa đời giữa thời kỳ tuổi xuân đầy hoa mộng với những
ước vọng của tương lai, của tình yêu với Ðoàn Hùng, và của những người
thân yêu ruột thịt.