những ngày vừa qua nàng đã nếm trải, nàng vẫn cảm thấy buốt lạnh vô cùng.
Nàng đang lái xe trên một lộ trình quen thuộc để trở về nhà trong tâm trạng
lơ lửng từng bị vong linh chiếm hữu trong hơn mười ngày qua, khiến Tâm
Giao sinh hoạt trong trạng huống một nửa tâm trí của nàng, một nửa thần trí
và thói quen của người bạn gái đã chết.
Bỗng hai tai của Tâm Giao nghe như có một tiếng nổ nhẹ nhưng thật rõ
rật ở trong đầu giống như một tiếng bật phá của cái nút chai bị bịt kín lại rồi
được kéo mạnh ra. Nàng sực tỉnh sau cơn đồng thiếp kéo dài nhiều ngày,
cùng một lượt với tiếng nổ nhẹ vừa nói, nhãn lực của nàng bỗng sáng lên, tia
nhìn bỗng trong trẻo khác thường trong khi toàn thân nàng rực lên trong một
nhiệt độ oi nồng bên trong chiếc xe nàng đã vô tình lên kính kín mít mà
không hề mở máy lạnh. Mồ hôi Tâm Giao rịn ra khắp người. Nàng có cảm
giác như toàn thân nhẹ nhõm, không vướng víu luộm thuộm như mấy ngày
vừa qua. Bỗng nhiên, nàng như vừa "ngộ" ra một điều gì mà cho đến giây
phút này, nàng mới thật sự tỉnh táo để nhận biết và cảm xúc tường tận chúng
đang ngấm ngầm diễn tiến trong thân thể của Tâm Giao.