các cô gái son trẻ trao đổi mua bán và ra tay vơ vét, ăn cắp ăn xén tất cả mọi
thứ có thể lấy được để chu toàn nhiệm vụ của người sĩ quan tiếp liệu và nhờ
đó, anh trở thành một quân nhân khá gương mẫu. Ðời binh nghiệp của anh
thăng tiến như diều gặp gió với những bằng tưởng lục, ban khen đều đặn và
thăng cấp đúng nhiệm kỳ chẳng khác chi mọi người mà trong suốt mười hai
năm quân vụ, anh chưa bao giờ phải bắn một viên đạn nào cho đến ngày tan
rã hàng ngũ, giống như bao nhiêu người, gia đình của anh chị phải bỏ của
chạy lấy người, nhờ có sự giao du rộng rãi, lại thường lo lót từ bấy lâu nay
cho nên gia đình vợ chồng con cái của anh chị được ưu đãi cho lên tàu di tản
trước tất cả mọi người, tránh được bao nhiêu là sự chà đạp hỗn loạn tranh
dành trong lúc tranh tối tranh sáng, thập tử nhất sinh, mọi người hối hả đạp
lẫn nhau lên xác chết của nhau để đi tìm đường lánh nạn.