được nhờ ơn vợ con họ hàng, các anh các chị thương yêu "kẻ sĩ", đâm ra
sung sướng, chẳng phải quán xuyến chuyện gì. Mỗi khi có hội hè đình đám
trong gia tộc là tôi cứ lè phè, không bị mệt đầu óc tính toán này kia. Muốn đi
đâu làm gì tùy ý với cái máy gọi (pager) phải luôn luôn mở (turn-on). Và
như thế, bổn phận tài xế của tôi, nhất thiết, không thể lơ là. Lý do cũng dễ
hiểu vì các con còn bé, vợ tôi thì suốt gần 20 năm làm bạn với màn ảnh
computer ở sở cũng như ở nhà nên đôi mắt nàng có đẹp và quyến rũ thật
nhưng lại bị cận thị quá nặng nề nên thời tiết và ban đêm mà bảo nàng lái xe
đi đâu, kể như... xúi trẻ con đi ăn cướp nhà băng ở đất Mỹ.
nhất là việc làm tài xế lái xe cho mẹ nó và hai cháu. Muốn
đi đâu họ cứ việc nói, tôi chở đi ngay, còn bao nhiêu chuyện khác, mọi người
đã sắp đặt toan tính đâu vào đó cả.
úng như những gì tôi sắp kể, không hề có ý thêm bớt, đặt điều.