Nhưng tôi quên chưa kể cho các bạn nghe về những giây phút đầu tiên
khi hồn tôi rời khỏi thân xác. Nó thật là hữu ích và mang tính chất khác
thường. Hữu ích, theo ý tôi suy luận, là để cho chính tôi hoặc các bạn, sau
này nếu có một lần nào đó, trong giờ phút lâm chung hồn phải lìa khỏi xác,
thì mình đã biết trước để không bị bỡ ngỡ và làm theo một số qui cách, hoặc
chuẩn bị cho một chuyến đi vĩnh cửu, không vướng những phiền bận sau này
về một chuyển nghiệp tái sinh.
Như đã kể cho các bạn nghe ở phần mở đầu câu chuyện có vẻ huyển
hoặc này. Tôi bị mất trọng lực một cách tự nhiên, rồi gần như không còn
cảm thấy bất cứ điều gì nữa. Nhưng thực sự không hẳn là như vậy. Có nghĩa
là tôi vẫn còn có riêng ý thức của tôi, vẫn còn biết thật rõ rệt tôi là một thực
thể đang bị một sức hút vô hình cuốn đi thật nhanh và thật mạnh, mạnh đến
đỗi tôi tưởng không có gì có thể cản lại được. Trong tia nhìn mọi người mọi
vật, tôi có thể thấy thấu suốt tất cả mọi thứ được che dấu bằng gỗ, bằng xi
măng hay bằng các loại vải vóc y phục trên thân thể mọi người.