Nhưng không được nữa rồi! Cho đến lúc hai vợ chồng tôi rời nhau ra và ngã vật trên mặt thảm vô tình thì trong tai tôi chợt nghe nổi lên lanh lảnh những chuỗi cười đầy mãn nguyện vọng lại cơ hồ như rất xa xăm nhưng không kém phần kinh dị, tai nghe rõ ràng đến nỗi tôi có thể cảm nhận ngay được rằng tiếng cười đó phát ra từ hình ảnh cô ma nữ tôi đã thấy ban nãy, giọng cười nghe sao thật quá lẳng lơ, sao có vẻ như thách thức trêu người đến lạ lùng. Tôi cố vận động trí lực để bật dậy tìm kiếm dáo dác chung quanh căn phòng. Nhưng tuyệt nhiên, chẳng có ai khác lạ ngoài Hùng đang nằm chìm đắm trong giấc ngủ đồng thiếp sau một hồi chàng tiêu hao sinh lực giống như bao nhiêu lần