Nếu chúng tôi cứ bị miễn cưỡng tiếp tục như vầy thì chúng tôi không còn sức khỏe và nghị lực để chăm lo cho đời sống, nhất là tôi lại sắp sinh con. Từ đó, sức khỏe và thời giời còn đâu nữa để mà chuẩn bị chu toàn, rồi cũng sẽ bị tiêu tán mất mà thôi. Tôi thật sự hoảng hốt bày tỏ mối lo ngại này với chồng thì Hùng cũng ra chiều đồng ý, chàng quả quyết nói với tôi: — Ăn thua là ở mình, em ạ! Chúng ta sẽ cố chấn tĩnh cho nhau thì Thảo Chi đâu có thể sai khiến chúng ta mãi được...