Ði đến một tiểu bang xa xôi để chấm dứt tình trạng ân ái loạn cuồng này và nhất là để sanh đẻ đứa con đầu lòng mà tôi vô cùng yêu quí, cho dù hồn ma Thảo Chi có nói thế nào đi nữa cũng mặc. Tôi đành gạt lệ xa Hùng, xa hẳn người chồng, mà tôi vẫn còn yêu thương nhất mực sau những năm tháng hương lửa mặn nồng. Một năm sinh sống bình yên trôi qua sau khi tôi hạ sanh được bé Hiền toàn vẹn khỏe mạnh. Con gái đầu lòng của tôi bây giờ đã lớn. Cháu rất bụ bẫm đáng yêu, diện mạo khôi ngôi trong sáng lạ thường. Tôi chợt có ý định đưa con trở về chốn cũ để tìm lại chồng tôi để cho anh được nhìn thấy mặt con lần đầu và chia xẻ niềm hoan lạc của một người cha vốn hằng mong ước có được đứa con để thương yêu trong cuộc sống.