— Ðúng 10 giờ sáng thứ Năm, bà vợ yêu kiều của ông sẽ lành bệnh. Ông chuẩn bị tiệc mừng đi là vừa, nhưng nhớ phải mời tôi đấy nhé! Chuyện đã xảy ra đúng rập khuôn như lời tôi loan báo trước đó một tuần và ông xếp già của tôi kể từ ngày đó không còn dám tự tiện rầy rà mắng mỏ một nhân viên quèn như tôi mộc cách đầy uy quyền như những lúc trước nữa. Dăm sáu năm sau đó thì em Thoa của tôi cũng đã thành lập gia đình với ba đứa con vuông tròn kháu khỉnh. Duy chỉ có mình tôi, đã quá bốn mươi mà vẫn chưa hề thấy có dấu hiệu sẽ đi ngao du sơn thủy bằng tàu hay bằng bất cứ phương tiện nào khác để rồi tôi sẽ có một người vợ để yêu thương sau khi tôi đã nhảy xuống biển cả để cứu mạng cho nàng đúng như lời của chị Hiền của tôi đã ân cần báo trước để cho tôi ấp ủ những hy vọng thần tiên. Và, tôi tin tưởng một cách chắc chắn rằng chị Hiền của tôi ở cả kiếp trước lẫn kiếp này đích thị chị là một trong những vị thiên thần, những người đàn bà nhân hậu chuyên hiện diện trong cuộc đời rẫy đầy hạn họa bi thương này để cứu khổ ban vui cho những ai có phước hạnh cơ duyên được hưởng.