Một vài khi Triệu Phong ghé chùa, nơi có để di ảnh vợ con, thắp cho họ một nén hương lòng tưởng niệm với những lời thì thầm thương nhớ thiết tha, chàng chậm rãi thả bước ra vườn sau ngoạn cảnh tĩnh lặng của chùa thì bất đồ sư ông trụ trì đi tới, người lên tiếng vồn vã hỏi han: — Ông Phong hôm nay đến thắp nhang cho bà nhà và cháu? — Dạ kính bạch sư ông! Sư ông đon đả: — Hôm nay ông Phong nếu không quá bận công việc thì ở lại đây trò chuyện cùng tôi dăm phút được không? Chàng lễ phép chắp tay: — Thưa Sư Ông được lắm ạ! Vị chân tu với một kẻ phàm trần thong dong ngồi xuống cái bàn gỗ nhỏ dưới tàn cây xum xuê bóng bát, trước mặt là hai tách trà thơm nghi ngút khói, bên cạnh là bàn cờ tướng với những con cờ lăn lóc, xô lệch lung tung.