— Theo chỗ tôi cảm nhận, thời gian dài đã qua, ông liên tiếp tạo nên những nghiệp lực hết sức nặng nề mà ông không hề hay biết, có phải vậy không? — Kính Bạch Sư Ông, quả nhiên con không hề hay biết bản thân con đã gây ra những lầm lỗi nào! — Nặng nề lắm ông Phong ạ! Để tôi nói thử ông nghe vài điều. Nếu không sai, tôi sẽ nói tiếp. Nếu không đúng ông cứ bỏ qua cho, ông nhé! Uống nhẹ một hớp trà, Sư Ông chậm rãi nói: — Ngày hôm qua, tôi đã đến thăm cửa tiệm của ông Phong và đã hiểu ra được phần nào lý do thời gian gần đây ông mãi luôn gặp xui rủi. Triệu Phong nôn nóng ngắt lời: — Bạch Sư Ông, Sư Ông đã hiểu ra được điều gì? — Chẳng những tôi hiểu được mà còn cảm được, còn “thấy” được cả chúng nữa. Nghe đến đây, Triệu Phong bắt đầu thấy gờn gợn từ các lỗ chân lông.