Vì như vậy, nên tôi không đi đầu thai được và vẫn luôn quấn quít bên cạnh cô ta cả đêm lẫn ngày trong suốt những năm tháng đã qua với tấm tình yêu thương da diết. Đáng lẽ, tôi chỉ có thể theo đuổi mà không được bề trên cho phép quấy nhiễu cô ta hoặc hãm hại. Nhưng càng lúc cô ta càng lún sâu vào những khát vọng thể xác thấp hèn với hết người đàn ông này đến người đàn ông khác, không còn biết phải quấy hoặc đạo lý luân thường. Thậm chí, đến việc cô ta chọn lấy ông này (vong linh chỉ vào ông Phục) cũng chỉ là cách dùng ông ta cũng như của cải do ông ta kiếm được để làm bình phong và phương tiện để cô ta thuận tiện bày binh bố trận tận hưởng thú xác thịt đêm ngày. Thật là quá quắt...