“Vậy ư? Chắc là cha sẽ về sớm nhỉ?” “Chà, biết sao nhỉ. Nếu bé Masako mà ngoan thì có lẽ cha sẽ về sớm đấy.” Mặc dù tôi nói vậy nhưng nhìn điệu bộ của chồng thì tôi chắc chắn đêm nay lại ngủ lang bạt ở ngoài rồi. Bé Masako bước vào nhà bếp, rồi đi lên căn phòng ba chiếu, ngồi nơi cửa sổ với vẻ cô đơn mà ngước nhìn ra ngoài. “Mẹ à, cây đậu của Masako nở hoa rồi đấy.” Con bé lẩm bẩm vậy rồi nước mắt lưng tròng vì cảm động. “Đây, đây nữa. A, thực sự rồi. Đậu mọc lên nhiều quá!”