Chồng tôi vì cơ thể yếu nhược nên được miễn trưng dụng và triệu tập nên cứ mỗi ngày vô sự đến làm việc chỗ tòa soạn báo, nhưng rồi chiến tranh khốc liệt hơn, vì vùng ngoại vi thành phố chỗ tôi ở có xưởng sản xuất máy bay nên bom đạn thường xuyên rơi xuống sát ngay nhà, cuối cùng vào một đêm bụi trúc sau nhà trúng bom, thế là nhà bếp, nhà vệ sinh với căn phòng ba chiếu tan hoang hết cả. Gia đình bốn người chúng tôi (lúc đó ngoài bé Masako ra thì trưởng nam Yoshitaro cũng mới vừa được sinh) không thể nào tiếp tục sống trong căn nhà hư hoại như vậy được nữa nên tôi cùng hai đứa con tản cư về quê nhà ở thành phố Aomori, còn chồng tôi thì quyết định ở lại trong căn phòng sáu chiếu, tiếp tục đi làm tòa soạn báo như thường lệ.