Cuối cùng chuyện này là như thế nào đây? Phó mặc vận mệnh cho ông trời, cầu mong cho cơn gió tình yêu của chồng đổi hướng, rồi cứ nhẫn nại phục tùng vậy sao? Cũng đã có đến ba đứa con rồi, vì những đứa con mà không thể nào chia tay chồng được nữa. Khoảng hai đêm ngủ lang bạt ở ngoài thì cũng có một đêm chồng tôi ngủ ở nhà. Cơm tối xong, chồng cùng các con chơi đùa ngoài hành lang, còn nói những lời đùa cợt ti tiện với lũ trẻ nữa, vụng về bế đứa con gái út mới sinh năm nay lên mà khen: “Mập lên rồi đấy nhé, cô bé mỹ nhân này.” Tôi cũng chợt nói, không có ý gì: “Dễ thương đúng không? Nhìn thấy con cái mình như vậy chắc ai cũng muốn mình sống lâu đấy.” Vẻ mặt chồng ngay lập tức biến đổi. “Không đâu.”