* Cô nhớ về buổi tối hôm ấy. Ngày cô bước sang tuổi mười hai. Sinh nhật cô. Ừ. Ngày sinh nhật. Thì cứ cho rằng đó là ngày sinh nhật. Thì có sao. Trời đất tĩnh mịch. Đèn đường rũ bóng đen thẫm. Những chiếc đèn luôn có thể ném vỡ dễ dàng. Cầm một viên gạch, nhắm thẳng vào chấm tròn tù mù treo lủng lẳng trên một thân cây già cỗi.