Cô nghĩ hẳn là mình đang đẹp lên rất nhiều. Lâm Lâm bước đi. Bước chân bắt đầu có độ nhún nhảy. Và cô huýt sáo. Cô hát. Vạt váy loạt soạt quấn vào cặp đùi dài mảnh, nghe hay hay. Cũng là một thanh âm cho đêm. Không còn tiếng xe chạy. Tiếng người lao xao trên từng dãy phố. Chỉ có hoặc tiếng huýt sáo. Hoặc tiếng hát. Và tiếng váy loạt soạt, loạt soạt. Lâm Lâm thấy mình đứng trước lối vào một công viên. Ngoài cổng có hai trụ đèn lan tỏa thứ ánh sáng vàng ệch, hiu hắt. Cô móc túi, lấy một nghìn đồng, mua vé vào cửa.