Đi hết nửa vòng hồ thì Lâm Lâm thấy chán. Cô rẽ vào một lối mòn để đi ra cổng phụ. Hai bên đường thảng hoặc vài bóng đàn bà quần áo phô da thịt đi lại vật vờ. Một người đàn ông chừng sáu mươi tuổi, đi thẳng đến Lâm Lâm hỏi: “Tàu nhanh không cưng?” Lâm Lâm bĩu môi trong bóng tối. Rồi đi thẳng. Trong đầu chẳng nghĩ gì như khi bước chân vào.