Chẳng thể có được. Người hắn như chùng xuống, kéo nàng vào lòng mình và khi đó hắn bắt gặp ánh mắt nàng. Cứ như đang nhìn thấy ma quỷ vậy. Nàng là người chủ động đẩy hắn ra, một tay đặt lên trán, nàng thì thào: “Tôi cảm thấy kỳ lạ quá đỗi,” Không thể – phải chăng đã quá muộn? Mắt nàng nhìn đăm đăm những bức phác hoạ rồi quay lại nhìn hắn, đặt tay lên ngực hắn, đôi môi nàng mở ra như mong đợi điều gì đó. “Cứ nói tôi mất trí đi nhưng tôi thề là trước đây tôi đã từng ở nơi này.”